N…h…ớ ơi, có bao giờ em đi lại con đường ngày xưa để về với Bảo Lộc không? Giờ đây trên con đường đó đã nhuộm tím lòng em, chẳng bao giờ gội sạch nữa rồi. Bảo Lộc nhớ em quay quắt, nhớ đến nao lòng. Bảo Lộc sẽ chờ em cho dù em không trở lại bao giờ. Cho dù đến cái tuổi tứ tuần giữa hai đầu thế kỷ, với biết bao biến thiên dời đổi của đất trời. Những giá trị tinh thần vốn đã được minh định, sàng lọc qua cỗ máy thời gian. Dù đã được chiêm nghiệm qua lớp lớp trầm tích của dòng chảy nhân sinh. Nhưng mỗi một khung cảnh, con đường, hàng cây… đều để lại trong tôi những ấn tượng hay đến lạ. Với tôi, phố núi đã căng chật niềm thương…
Bảo Lộc – nơi chất chứa cả một “lâu đài ngôn ngữ” cho những ai trót “mắc cạn” nỗi nhớ cao nguyên
Hạ sang nhẹ nhàng, đong đưa và đỏng đảnh với những cơn mưa đầu mùa ẩm ướt. Đâu đó phảng phất cái vị nồng nồng của đất mẹ cao nguyên. Làm cho tôi có một cảm giác nhớ nhung kỳ lạ. Phải chăng đó là mùa nhớ!
Tôi không vay, không nợ gì phố núi Bảo Lộc vậy mà cứ mỗi lần đặt chân trên vùng đất này. Tôi vẫn cứ thao thiết như cái thuở ban đầu đầy lưu luyến. Nghĩ cũng lạ, thông thường ở một vùng đất nếu như những nơi cần đến, cần đi cũng đã đi và đến. Thì ai cũng sẽ có cảm giác nhàm chán. Vậy mà riêng với Bảo Lộc thì hoàn toàn ngược lại. Cùng một danh thắng, cùng một con đường nhưng mỗi khi đi qua đều có một cảm xúc riêng biệt.
Người ta bảo rằng Bảo Lộc đẹp là nhờ có thông và hoa. Theo tôi, nhận xét này đúng nhưng chưa đủ. Bởi ở thành phố mộng mơ này có bao điều để nói, bao điều để lữ khách phải vương vấn. Mỗi một mùa đi qua trên phố núi đều có những đặc điểm riêng biệt. Như có một sức hút lạ lùng. Có lẽ, tôi và những người lữ khách đã lỡ bị Bảo Lộc “bỏ bùa mê”.
Có người hỏi tôi Bảo Lộc có mấy mùa?
Không trả lời thì không hay lắm nhưng nếu trả lời thì cũng lừng khừng và phân vân quá đỗi. Bởi cho dù có uyên thâm về mặt chữ nghĩa đi nữa. Thì cũng không ai diễn tả hết được cái bâng khuâng, xúc cảm và lưu luyến của mình với vùng đất vừa đi đã mỏi này.
Người ta bảo: Đừng bắt cái đẹp đồng phục. Với những ai trót “mắc cạn” nỗi nhớ với Bảo Lộc thì điều này hoàn toàn đúng. Bởi cái đẹp, tình cảm của mỗi người dành cho Bảo Lộc là khác nhau, không thể có một mẫu số chung trọn vẹn được. Một năm có bốn mùa nhưng ở Bảo Lộc một ngày cũng đã có tới 5 mùa. Xuân – Hạ – Thu – Đông và thêm một mùa nhớ…! Thì làm sao định nghĩa được chữ yêu, chữ thương cho trọn vẹn?
Vậy Mùa nào là đẹp nhất?
Có người nói Bảo Lộc mùa đông là mùa đẹp nhất trong năm, có người bảo mùa xuân mới đúng chất Bảo Lộc. Riêng tôi, không xác định cụ thể được mùa nào đẹp nhất bởi Bảo Lộc mùa nào sắc ấy làm sao phân định rạch ròi.
Bảo Lộc mùa đông từng cơn gió thoảng đưa, dưới từng cơn gió lạnh. Đủ khiến lữ khách xích lại gần nhau hơn để tìm chút hơi ấm từ đôi vàn tay đan cài ấm áp.
Còn nếu bạn thích hoa thì trong những ngày đông cũng đã có vài cây mai anh đào chuẩn bị tách mầm, xé nụ. Tha hồ cho bạn những bức ảnh “sống ảo” đúng nghĩa.
Còn bạn thích mùa xuân, mùa hạ thì phố núi cũng biết cách chiều lòng lữ khách. Ở nơi bước ra ngõ đã gặp hoa thì Bảo Lộc sẵn có ban trắng, phượng tím sẵn sàng lả lơi, gợi tình đủ sức làm ngẩn ngơ du khách.
Bảo Lộc trong mắt kẻ si tình thì sẽ ra sao?
Bảo Lộc trong mắt kẻ si tình, mỗi mùa đi qua là một mùa nhớ, mỗi mùa đi qua là một lần thương. Có người yêu Bảo Lộc từ màu vàng của sắc hoa dã quỳ. Có người yêu cái màu chín của những trái hồng lúc lỉu và họ đến Bảo Lộc những ngày tháng Chín, tháng Mười. Những bông hoa cúc quỳ mọc thành từng vạt, từng cụm xen giữa những vườn hồng. Bấy nhiêu thôi cũng đủ làm cho du khách xao xuyến và vấn vương.
Nếu thích cuộc sống “xê dịch”, Bảo Lộc là điểm đến không làm cho bạn phải nản chí. Đó là những dòng thác, những ngọn núi, thung lũng hay đơn giản chỉ là triền dốc hay những rặng thông già cũng làm bạn cứ thế trượt dài trong nỗi nhớ. Thiên nhiên tươi đẹp, trong lành, con người hiền hòa, thanh lịch và mến khách. Bảo Lộc như thỏi nam châm truyền cảm hứng cho bạn đi, cảm nhận hay đọc hoặc viết…
Mà sao lại gọi là săn mây nhỉ. Mây có mang về nhà được đâu?
Mây cũng chỉ đẹp khi ở giữa thiên nhiên. Nhìn chúng dày xốp thế kia, tầng tầng lớp lớp ken dày thế kia. Nhưng mong manh trong trẻo lắm. Đâu dễ gì giam mình trong không gian tù túng thiếu đi bầu trời xanh lồng lộng, thiếu đi những triền núi lô nhô xanh thăm thẳm. Lỡ say đắm quá, có người thử lấy chiếc bao nilon hứng chút mây buộc chặt mang theo về nhà. Và hỡi ôi, hắn bối rối vô cùng khi thấy chúng chẳng nên hình nên dạng, lạc lõng vô cùng giữa mọi thứ xung quanh.
Mỗi người đến với phố núi Bảo Lộc bằng những lý do khác nhau. Và tôi đã dành cho vùng đất này bằng những ân tình chưa bao giờ bị nguội lạnh.Với đủ đầy dư vị của sự ngọt ngào và chát đắng. Một mùa đông nữa lại về, dường như nhịp sống nơi đây nhẹ nhàng và chậm hơn mọi ngày. Đó cũng là cách để tôi, để bạn, để kẻ lữ khách. Những người “nặng nợ” với Lâm Đồng có dịp để định vị lại một cách sâu sắc hơn tình yêu của mình dành cho phố núi. Với tôi, nơi đây có những điều chỉ mới gặp thôi đã vấn vương, vừa thấy thôi mà lòng đã rưng rưng nhớ.
Cảm ơn Quý Khách đã quan tâm theo dõi kênh thông tin tại Muagi.com.vn
Tư vấn đất nền nghỉ dưỡng Bảo Lộc vui lòng liên hệ
Hotline: 0935.872.699
Chúc Quý khách sớm chọn được nền đất săn mây như mình mong muốn!
Bài hài lòng bài viết này chứ?
5/5 (31 lượt bình chọn)